Số 09 Trần Bình, Mai Dịch, Cầu Giấy, Hà Nội
ĐẤT NƯỚC LUÔN Ở BÊN
(Kính tặng các y bác sĩ nơi tuyến đầu chống dịch)
a
Đất nước mình khi nào hết chiến chinh
Thì khi đó niềm vui mới trọn vẹn.
a
Niềm vui chưa trọn khi từ Bắc vào Nam
Các chiến sĩ áo trắng đang ngày đêm chống dịch
Cuộc chiến bên trong và nắng nóng bên ngoài
Không thể làm các chiến binh chùn bước.
a
Tự hào Việt Nam - hai tiếng Anh hùng!
Kiên cường, bất khuất thời nào cũng thế
Mẹ vắng nhà, con trở thành chiến sĩ
Cha đang ở chiến trường, con cũng lớn lên.
a
Trước sự hy sinh lớn lao của y bác sĩ
Chút vất vả của mình có đáng kể chi?
Trang phục của các anh là quần áo chẳng là được ly
Giường của các anh chính là Đất Mẹ.
a
Chút thời gian xen giữa hai trận tuyến
Là nỗi nhớ chẳng thể kể hết tên
Nỗi nhớ cha mẹ, nỗi nhớ các con...
Nỗi nhớ Bình yên giữa ba miền Tổ quốc.
a
Trăn trở ngày đêm khi tâm dịch còn đó
Cả nước dõi theo từng phút, từng ngày.
Những nhọc nhằn, những giọt mồ hôi rơi
Sẽ làm hồi sinh tình người trong cuộc sống.
a
Nếu có thể... xin được vào tuyến lửa
Góp một phần bé nhỏ để Đất nước được Bình an!
_Trần Thị Thúy Hà - HVCT CAND_